Tuesday, September 02, 2008

Quý Lỳ

Cuộc đời đôi khi đối với Quý Lỳ cũng chẳng phải dễ dàng gì. Có những giấc mơ không biết tới lúc nào mới có thể trở thành sự thật, dẫu rằng giấc mơ ấy được thực hiện hay không thì Quý Lỳ cũng sẽ nhanh chóng quên đi. Nhưng dù Quý Lỳ chỉ là một cậu bé chín tuổi thôi, dù rằng cậu gày như que củi, dù rằng cậu chẳng thể nào ngồi yên lấy một phút, trong lòng cậu thường vẫn có những giấc mơ tuyệt vời. Giấc mơ hôm nay là được nuôi một con chó, bởi vì cậu vừa được xem một bức tranh đẹp, trong đó có một con chó cũng rất đẹp mà người lớn xem tranh chắc chẳng ai để ý tới.


Bố vừa đi làm về, cậu lập tức đề nghị:


- Bố cho con nuôi một con chó nhé?


- Ái chà, chó à?


- Vâng, bao nhiêu người nuôi, chỉ có nhà mình là chưa có chó.


- Nhưng mà ai nuôi đây? Nuôi Quý Lỳ cũng đã đủ chóng cả mặt rồi.


- Thì con nuôi… - Có lẽ chả mấy khi Quý Lỳ lại nhẫn nại đến thế. Cậu dậm dậm hai gót chân, đập đập hai chỗ cuối lòng bàn tay vào nhau.


Bố gọi vào trong nhà:


- Bà ơi, hôm nay Quý Lỳ thế nào hả bà?


- Ối giời ơi, chạy suốt ngày, mồ hôi ướt rườn rượt, lại ốm mất thôi. Bảo mãi chẳng được.


- Ông ơi, Quý Lỳ nuôi chó có được không?


- Có tìm được con nào vần suốt ngày vẫn sống được không? Hai anh em vật nhau chạy khắp nhà thì chó chạy đi đâu?


- Mẹ Quý Lỳ đâu? Chuẩn bị nuôi chó nhé?


- Thôi thôi, mẹ ốm ngay bây giờ cho các ông chăm đây, không cần nuôi chó đâu… - Mẹ Quý Lỳ nhăn nhó, mệt phờ như thường lệ…


Quý Lỳ thất vọng quá đi mất. Nhưng cậu bỗng có một phát hiện lớn:


- Bố ơi, dạo này anh Phúc ngoan lắm. Học giỏi lên rồi. Bố cho anh Phúc nuôi chó nhé?


- Con chịu thôi, con bận lắm… - Phúc năm nay lớn phổng lên, đẹp trai như tượng, vừa nhận chức lớp phó, có lẽ cũng bận thật…


Quý Lỳ tiu nghỉu:


- Thế thì thế nào thì được nuôi hả bố?


- Nếu mọi người không kêu ca nữa thì được.


- Không kêu ca bao nhiêu ngày thì được ạ? – Quý Lỳ hy vọng.


- Ơ hay, phấn đấu thì phải phấn đấu cả đời chứ…


Thôi rồi, Quý Lỳ ơi. Cậu đành quay ra sân. Cái sân là nơi có phép lạ, chả mấy chốc thì cậu quên con chó cho mà xem.


Nhưng mà không. Một lúc sau cậu quay về tìm bố:


- Bố ơi, thế thì chết rồi mới được nuôi chó hả bố?


- Chết rồi là thế nào?


- Thì phải phấn đấu cả đời mà, chết rồi mới phấn đấu xong chứ?


Chịu Quý Lỳ! Chẳng biết đến bây giờ cậu đã được nuôi chó chưa?

Wednesday, April 23, 2008

lol

How to Make a Woman Happy

It's not difficult to make a woman happy.
A man only needs to be:

1. a friend
2. a companion
3. a lover
4. a brother
5. a father
6. a master
7. a chef
8. an electrician
9. a carpenter
10. a plumber
11. a mechanic
12. a decorator
13 a stylist
14. a sexologist
15. a gynaecologist
16. a psychologist
17. a pest exterminator
18. a psychiatrist
19. a healer
20. a good listener
21. an organizer
22. a good father
23. very clean
24. sympathetic
25. athletic
26. warm
27. attentive
28. gallant
29. intelligent
30. funny
31. creative
32. tender
33. strong
34. understanding
35. tolerant
36. prudent
37. ambitious
38. capable
39. courageous
40. determined!
41. true
42. dependable
43. passionate
44. compassionate

WITHOUT FORGETTING TO:
45. give her compliments regularly
46. love shopping
47. be honest
48. be very rich
49. not stress her out
50. not look at other girls

AND AT THE SAME TIME, YOU MUST ALSO:
51. give her lots of attention, but expect little yourself
52. give her lots of time, especially time for herself
53. give her lots of space, never worrying about where she goes

IT IS VERY IMPORTANT:
54. Never to forget:

* birthdays
* anniversaries
* arrangements she makes

******************************

HOW TO MAKE A MAN HAPPY?

Friday, April 18, 2008

Cửu vạn ngoan

Bố mẹ và con, cái gì chảy ngầm bên dưới những câu chuyện hàng ngày? Còn nhớ một nhà dân tộc học từng nói với tôi: Tình cảm của con đối với bố và mẹ chẳng giống nhau. Khi bố mất đi, con chống gậy trúc. Khi mẹ mất đi, con chống gậy vông. Trúc có đốt có khúc. Vông một mạch nhớ thương. Con có thể thích bố nhưng mẹ thì dễ được con yêu? Yêu thương dấu trong lòng đã đành, nhưng lòng muốn được con yêu thì người bố đương nhiên cho là chuyện riêng của mình. Một anh bạn nói với tôi: "Mình là cửu vạn ấy mà...". Rồi anh lại nói thêm: "Nhưng các bà ấy biết lắm đấy..." Ừ, nếu bạn là một cửu vạn "ngoan" thì chắc chắn bạn sẽ được đền bù. Ít nhất thì đó là điều mà tôi và anh bạn tôi đã nhận được. Nào sông nào biển anh muốn đi hết cho thoả chí, nhưng có một dòng sông anh cứ muốn ở lại, muốn có mãi bên anh. Tình yêu của tuổi trẻ cuồng nhiệt trong sự chinh phục, phấp phỏng như đi tìm vàng. Nhưng cái cần tìm lại là một dòng sông chảy mãi trong tương lai. Yêu và được yêu, bao nhiêu mới là đủ?

Friday, November 16, 2007

Hà nội đang mùa thu...

"Ông lão" quý mến,

Em sẽ cố gắng ít ra là làm một điều gì đó có ích cho mọi người xung quanh mà đúng hơn là cho cả chính em nữa. Thật khổ bây giờ "sống vì bản thân" dường như không được ủng hộ, mà "sống vì người khác" thì cũng ít khi nào được trọn vẹn. Suy cho cùng nếu em vui, em đã bớt đi cho thế giới một nỗi buồn. Nếu em làm được gì cho bản thân, em đã lo được ít nhất một gánh nặng cho cả thế giới ;-) đao to búa lớn chút để dọa ông lão đấy.

Cám ơn ông lão nhiều lắm. Thực ra em cũng hơi tham lam một chút, cái gì mới lạ, thú vị em đều quan tâm hết đặc biệt là các chủ đề liên quan tới ICT, egov v.v...nên nếu có cơ hội ông lão cho em tham gia với nhé. Cạnh tranh trong bưu chính viễn thông cũng là một chủ đề hấp dẫn em tò mò muốn biết họ bàn luận những gì ở đó - em tham gia có được k0?

Chúc ông lão cuối tuần vui vẻ.
E. V


Vậy thì, Em bé quý mến,

Lâu lắm mới thấy có người gọi mình như thế này, mà mình vẫn còn tươi vui dạt dào ở đây cơ mà :-)

Đọc thư em thì ước sao có thời gian để đưa em đi ra phố, đi dạo đi chơi, đi bơi, đi đánh bóng, đi uống cà phê ở Côt Cờ, đi ăn trưa ở Viện Goethe, đi ăn tối ở quán nem Bùi Thị Xuân, đi uống vang ở Sheraton, đi ra Ngọc Vừng mà nghỉ, nơi mà biển thì mênh mông, bãi cát trải dài mà người, cái bọn người đáng ghét và đau khổ lại vắng tanh tành tành...

Giời ơi, em có lúc nào thấy cuộc sống này là chỗ ta ghé qua và vui sống không? Chắc là có mà anh không có dịp biết?

Cuộc họp về cạnh tranh thì thú thực là qua mất rồi mà quên mất không báo cho em. Để những phiên sau và những cuộc họp tương tự nhé.

Anh vừa được mời làm thành viên liên kết của CLB Phụ nữ Việt nam Hoạt động Quốc tế-một CLB có sự tham gia của nhiều các chị và một số anh trong và ngoài nước. Để anh giới thiệu em tham gia nhé? Website của CLB này chưa có nên nếu em muốn anh có thể gửi các tài liệu giới thiệu CLB cho em.

Thân mến,
LKn


Friday, August 19, 2005

Vui mung gap lai cac ban

Lâu nay ngôi nhà Insight của chúng ta vắng bóng người qua lại, LKn tôi ngồi mãi nơi đó cũng buồn, đành trở về khu vườn của mình vậy. Tiếc rằng khu vườn này trồng nơi trời Tây, không ở trong khu nhà của chúng ta. Nhưng có nơi gặp gỡ vẫn hơn là không...

Vui mừng được gặp lại các bạn, hy vọng sẽ gặp thêm các bạn mới. Mong được chuyện trò với các bạn khi chúng ta có thời gian. Tôi sẽ lần lượt đưa lại các bài cũ lên đây, rồi ra thêm các bài mới vào nữa.

Các bạn có thể gửi các câu hỏi, những điều các bạn muốn nói tới hộp thư của tôi: lazyknight@gmail.com

Chúc các bạn mọi sự tốt lành :-)

LazyKnight

Gio dau gio mat sau lung

Sang nay nhan duoc thu cua mot nguoi ban o xa, toi bong nho toi cau ca dao:

"Gio dau gio mat sau lung
Nguoi dau lai nho nguoi dung the nay..."

Chac chang co ai thoat duoc cai cam giac "bu*'c bo^'i" nay mot luc nao do. Ban co dong y nhu vay khong? Neu co thi ke cho toi nghe chuyen cua ban nao.

Hom nay ngoi o cai PC khong ho tro Unicode, toi danh go ta.m nhu sau, de ai chua biet cau ca dao nay cung luan ra duoc:

Gio' dda^u gio' ma't sau lu*ng
Ngu*o*`i dda^u la.i nho*' ngu*o*`i du*ng the^' na`y...


Chuc ban mot ngay tot lanh hoac la mot dem yen tinh, neu ban o ben kia trai dat...

Thursday, August 11, 2005

Mot trang dien dan toi yeu thich: Ttvnol-Nguoi vo Bac ky

Tôi post lên đây một trang diễn đàn tôi yêu thích, để giới thiệu cùng các bạn, mặc dù có thể nhiều bạn cũng đã biết. Ở đó cũng có một số đoạn tôi đã góp mặt...

http://www.ttvnol.com/hanoi/67271/trang-62.ttvn

Xin mot loi khuyen (tra loi mot ban khong neu ten)

Ngày mai là ngày sinh nhật "người ấy" của tôi. Anh ấy chưa phải là bạn trai của tôi nhưng cũng không phải là bạn bình thường. Chúng tôi đều biết là cả hai đã có quý mến nhau song để thực sự sáp vô thì chưa. Vậy trong tình huống này tôi nên tặng anh ấy quà gì đây. Một món quà có ý nghĩa, rất vừa phải, kín đáo nói được lòng mình mà không bị mang tiếng là "cầm đèn chạy trước ô tô".

"Chúng tôi đều biết là cả hai đã có quý mến nhau song để thực sự sáp vô thì chưa". Bày tỏ tình cảm mà bạn dùng chữ cứ như là sắp... ẩu đả ấy. Rồi lại bẽn lẽn thế. Tặng quà sinh nhật, bạn có mưu nào thì mách… tôi với. Nan giải thật đấy, nếu như mình muốn tìm bằng được thứ người ta cần. Nếu bạn rất để ý tới người ta, bạn có biết một hai thói quen cố hữu vô hại nào của người ấy không? Nếu có, bạn mua một thứ gì chứng tỏ bạn quan tâm đến thói quen ấy là được. Nếu người ấy có mời mọc bạn bè hôm ấy, hãy (rất tự nhiên và khiêm tốn) giúp người ta, thế cũng có thể làm người ta xao xuyến đấy… Một hôm, khi tôi đang băn khoăn nên mặc gì cho hợp với một cuộc gặp, bạn gái tôi nói: “Anh mặc bộ … này này…” Chao ôi, tôi sững sờ vì người ấy thuộc những gì tôi có còn hơn cả tôi nữa… Tất nhiên, ai cũng có thể khuyên được như vậy, nhưng cái cách cô ấy nhìn tôi, điềm đạm và tươi tắn, khiến tôi hiểu ra những điều mà mình mong đợi biết bao lâu…

Cho tôi gửi lời chúc mừng đến bạn trai của bạn nhé!

LazyKnight

Wednesday, August 10, 2005

Newcomer

Mr. Lazy Knight ơi, tôi là một thành viên mới của công ty chúng ta, đối với tôi tất cả mọi thứ đều rất mới mẻ: công việc, quan hệ bạn bè, đồng nghiệp, sinh hoạt... Lần đầu tiên được phân công phối hợp giải quyết công việc chung với một đồng nghiệp nữ trong công ty, tôi thấy mình bị cuốn hút thật sự bởi phong cách làm việc của người đó. Trong tôi không chỉ dừng lại ở sự khâm phục mà còn là niềm biết ơn vì người đó thực tế đã trở thành "Người thầy đầu tiên" của tôi trong công việc. Nếu mọi chuyện chỉ có thế thì không có gì đáng nói, không biết tại sao từ ngày đó khi gặp người ấy ở đâu trong tôi lại thấy xao động và chỉ mong sao có được cơ hội cùng làm việc chung với người đó mãi... Tôi phải làm gì đây Mr. Lazy Knight ? Một tình cảm phát sinh quá sớm xuất phát từ công việc là điều tốt hay không ? Tôi vẫn gặp người ấy hàng ngày ở thang máy nhưng tôi chẳng biết phải làm sao cả vì theo tôi biết người ấy hơn tuổi tôi nhưng và (hình như) cũng chưa có ... bạn trai thì phải !

Trái tim là con ngựa bất kham, nhưng mà khi nó rung động bởi những điều trong sáng thì có gì đáng trách đâu. Những rung động ấy có thể một ngày nào đó sẽ chuyển hóa thành một tình bạn ngọt ngào, cũng có thể thành một tình yêu đằm thắm. Giá tôi có tài ngoại cảm để biết bạn và cô gái may mắn ấy là ai, ngày mai của các bạn sẽ ra sao… Bây giờ phải làm gì ư? Hãy tận hưởng những cảm xúc trong sáng, nếu một ngày nào đó, bạn thực sự yêu và được đáp lại, đừng quên rằng, tình yêu thực sự sẽ dẫn tới hôn nhân. Yêu và lấy vợ có rất nhiều điểm không hoàn toàn trùng nhau trong cảm xúc, trong trách nhiệm… Đến ngày ấy, cũng có thể là trước khi bạn quyết định, nếu bạn cần, ta lại nói chuyện thêm nhé.
Thân mến,

LazyKnight

Tuesday, August 09, 2005

Gui ban Hoang Lan, tang 5

Tôi lập gia đình cách đây 5 năm và đã có một cậu con trai 3 tuổi. Là cháu đầu tiên nên con tôi rất được ông bà nội ngoại và họ hàng chiều chuộng. Của đáng tội nó là một đứa trẻ thông minh, sáng láng, đáng yêu nên ai gặp cũng thích, cũng yêu quý. Trong gia đình thì khỏi nói, nó như một "thiên thần", một "vũ trụ" mà cả nhà vây quanh trong tình yêu thương vô cùng lớn. Chính điều này khiến tôi lo sợ. Tôi muốn bảo ban cháu, muốn uốn nắn cháu ngay từ bây giờ nhưng lại gặp trở ngại rất lớn là ông bà cháu quá yêu chiều cháu - luôn bênh vực, bao che một cách quá đáng (chúng tôi còn đang ở chung với ông bà). Dù biết có những lúc cháu làm sai, hư nhưng ông bà luôn tìm cớ bênh vực. Tôi và chồng tôi không biết nên làm thế nào cả để vừa dạy con vừa không làm mất lòng cha mẹ. Tôi đã thấy biểu hiện ích kỷ rất rõ nơi cháu. Tôi phải làm gì bây giờ?


Hoàng Lan thân mến,

Xin lỗi rằng đã chậm trả lời bạn. Phần vì một trục trặc kỹ thuật nhỏ, tôi không vào được diễn đàn này, nhưng phần chủ yếu là tôi đã nghĩ rất nhiều để trả lời bạn. Đây là một chủ đề mà không thể chỉ ít dòng chữ mà có thể trả lời hết được. Những điều ngắn gọn nhất mà tôi có thể nói với bạn là

- Hãy sử dụng một chiến thuật thông minh. Hãy dạy cháu quan tâm đến người khác, trước hết là đến ông bà. Mỗi khi bạn có điều gì tốt đẹp để làm cho ông bà, để mang lại cho ông bà, hãy cho cháu thay mặt các bạn làm điều ấy, những gì mà cháu có thể làm. Ví dụ, mỗi lần ăn hoa quả, bạn hãy bảo cháu bưng đến mời ông bà trước. Hãy uốn nắn lời ăn tiếng nói của cháu, trước hết là với ông bà, sau tới mọi người trong nhà.

- Hãy lựa lúc nói rõ suy nghĩ của mình với ông bà. Việc này tiện nhất là để chồng bạn thực hiện. Chỉ nói nguyên tắc, và nói rõ rằng mình muốn con mình thành người tốt, biết tôn trọng chăm sóc ông bà bố mẹ, theo gương ông bà, bố mẹ… Hãy xin ý kiến các cụ để thực hiện điều mình mong muốn, đưa các cụ vào cuộc. Đừng sa vào trình bày các công việc cụ thể kẻo các cụ lại tự ái. Nhân tiện, chắc bạn cũng thấy rằng người lớn tuổi có nhiều duyên cớ để tự ái lắm (Chúng tôi nào còn giá trị gì, chúng tôi lạc hậu, chúng tôi đâu có đẻ ra nó v.v…). Rút cục thì các cụ muốn có người cần mình, mình còn có uy tín. Mắng mỏ dỗi giằn đôi khi còn là… trò chơi của các cụ nữa. Rồi ta cũng thế ấy mà.

- Điều gì bạn muốn con bạn làm, hãy tự làm, làm thường xuyên. Tác phong, tính cách chẳng phải dùng nêm mà đóng vào trong lòng con người được. Nghĩa là bạn phải kiên nhẫn, từng giây từng phút tự kiểm soát hành động của mình. Ngày qua ngày, hàng năm trời, bạn sẽ có kết quả.

- Đừng cáu giận, đừng to tiếng, đừng nói nhiều. Hãy tỏ ra chắc chắn và tự tin trước con bạn. Sự cáu giận to tiếng và nói nhiều sẽ làm con bạn thấy bạn bất lực trước cháu. Ngoài ra, việc này chỉ thỏa mãn nỗi âu lo của chính bạn. Hãy quan tâm đến hiệu quả, bỏ cảm xúc của mình sang một bên.

Cảm ơn Hoàng Lan, bạn đã gửi cho tôi một câu hỏi rất đáng trân trọng. Lòng tốt là tài sản vô giá trên thế gian. Người ích kỷ nhất thời kiếm được lợi ích cho riêng mình, nhưng có lẽ chẳng thể nào có những người bạn, người đồng chí thực sự. Nếu các bạn trân trọng những giá trị của lòng tốt, và kiên trì trong việc này, tôi tin rằng các bạn sẽ thành công.

Mong sao tiếng cười luôn luôn vang lên trong gia đình bạn.

LazyKnight

Monday, August 08, 2005

Anh chang vui tinh, Co gai mong mo

Anh chàng vui tính
Toà nhà KĐ, Hà nội


Tôi thấy thích thích một cô bé làm trên Công ty. Do điều kiện làm việc, cô bé ấy phải tiếp xúc thường xuyên, hàng ngày với nhiều người trong Công ty. Qua cách giao tiếp của cô bé, tôi thấy rất yêu mến vì sự trẻ trung, trong sáng, gần gũi, thân thiện và đặc biệt là luôn hết lòng giúp đỡ mọi người. Tôi chỉ băn khoăn một điều là không biết cô bé đã có người yêu hay gia đình hay chưa. Tôi có nên hỏi trực tiếp cô bé hay không? Tôi không muốn hỏi những người xung quanh vì sợ lộ tình cảm của mình, bị mọi người trêu thì chết toi. Mà hỏi xa gần cô bé thì thì cũng chẳng đạt kết quả gì vì cô cũng trả lơi rất chung chung - chẳng rõ là có hay chưa? Tôi nên tìm hiểu vấn đề này thế nào bây giờ???

Làm tất cả những gì bạn có thể nghĩ ra, có thể hơi "ranh mãnh" một chút, nhưng đừng làm điều gì mà người ta nghĩ là không trong sáng. Vả lại, nếu "đồn đã có địch rồi" thì bạn sẽ quyết định rút lui chăng? Câu hỏi đầu tiên chính là câu hỏi này, bạn thử hỏi chính bạn rồi cho tôi biết với.

LazyKnight


Cô gái mộng mơ
Toà nhà KĐ, Hà Nội


Tôi đã thầm yêu một đồng nghiệp nam ở cơ quan từ rất lâu rồi. Nhưng anh ấy hình như không nhận ra điều này vì tôi và anh không thường xuyên gặp nhau. Hơn nữa công việc của anh lại cực kỳ bận rộn. Không phải anh không để ý đến tôi nhưng sự để ý ấy lại chỉ dừng ở mức độ vừa phải và có lẽ sẽ không thể tiến triển hơn được. Mr Lazy Knight ơi, tôi có nên một lần nói thật tình cảm của tôi dành cho anh ấy hay không vì quả thật tôi rất yêu anh ấy. Tôi sợ mình không nói ra thì một ngày nào đó sẽ không còn có cơ hội nữa. Hãy giúp tôi nhanh lên với nhé!

Dường như là bạn đang ngồi âu sầu mà nhấm nháp nỗi buồn của mình thì phải. Tôi đã hơn một lần nghe thấy các bà các cô tuyên bố: "Bọn tôi mà đã nhắm ai thì đố người ấy thoát được". Bạn đã thực sự cố gắng có mặt bên anh ấy theo nghĩa "logic" chưa? Hãy làm cho anh ấy, một ngày nào đó, ngồi một mình hay là ngồi giữa bao nhiều người vẫn thấy là thiêu thiếu ai đó. Chỉ có bạn mới có thể biết là đi ngả nào để cho người ta đang chẳng thiếu gì lại thấy thiếu như vậy. Nhưng mà đừng mần quá liều lượng. Dịu dàng quá có thể chàng sẽ không chịu nổi, mà hăng hái quá chàng cũng hãi. Trái tim và sự nhạy cảm sẽ chỉ cho bạn con đường. Rồi một ngày bạn sẽ có thể tuyên bố: "Bọn tôi mà đã nhắm ai thì đố người ấy thoát được" ...

Có ai muốn thử lấy tôi làm trận địa thực tập không? :-D

Wednesday, August 03, 2005

wsedrftgỵhnk (?)

wsedrftgỵhnk
Toà nhà KĐ

boiroi@vnn.vn

Nguoi yeu toi thuong goi toi la "no" khi toi khong co mat. Toi rat buon.Lam the nao de anh ay khong goi nhu vay nua?

Đàn ông là những đứa trẻ to đầu. Nếu đang đứng ở cầu thang nhìn sang trường CĐ mà hút thuốc thì đôi khi đối tác hoá thành "nó" hết. Giàu vì bạn sang vì... bạn gái. Hãy xem "nó" có thương bạn thật không. Nếu có thì cho làm oai chút ít. Nếu làm oai nhiều quá thì bạn nhắc "nó". "Nó" mà không thay đổi thì bạn tự tổng kiểm thảo. Kết luận cho hành động là ở sự tổng kiểm thảo này.

Hỡi các bạn trai, lý luận của phụ nữ thì chẳng cãi được đâu. Không cẩn thận thì thì "nó" sẽ cho biết bạn thế nào là sự tự trọng của "nó" đấy. Hãy để cho bạn gái của bạn hãnh diện khi có bạn.

Chúc mọi sự tốt lành.

Buon phien

Tôi bị một đồng nghiệp đặt điều, nói xấu những cái không có thật về mình. Những lời nói ấy đều xuất phát từ sự ác ý, không muốn thừa nhận những nỗ lực cỗ gắng của tôi trong sự phấn đấu cho công việc. Tôi phải xử sự như thế nào về chuyện này. Đây rõ ràng không phải là một hành động đẹp.

Buồn thay những sự việc như vậy lại là "một phần tất yếu" đáng buồn mà chúng ta không thể tránh được trong cuộc sống. Một lần, tôi đã từng bị đưa ra kiểm điểm trong buổi họp chủ trì bởi, trớ trêu thay, người đã ra lệnh cho tôi phải hành động, trái với kế hoạch của cấp chỉ huy cao hơn. Tôi không có cách nào khác là phải trình bày lại sự thật và đã rất vất vả sau đó.

Nhưng đôi khi tình hình còn không được tốt đến mức đó, nghĩa là bạn không thể đi thanh minh, trình bày sự thật với tất cả mọi người. Chỉ có thời gian, sự chân thành của bạn là đồng minh của bạn. Sau đó, và bên cạnh đó, bạn còn có sự ủng hộ, im lặng hoặc không im lặng của những người tốt...

Bạn sẽ phải đấu tranh, nhưng hãy xác định mục tiêu và hiệu quả của phương pháp đấu tranh. Điều này là kinh nghiệm của riêng tôi, không phải là điều tôi nghĩ sẽ phù hợp với mọi người và mọi trường hợp: Nhân cách và sự khéo léo, kiên nhẫn của bạn sẽ quyết định thắng lợi cuối cùng của bạn. Nếu có ai đó không chân thật, bạn có nghĩ rằng người đó sẽ thắng lợi mãi mãi và họ sẽ che dấu được sự dối trá mãi mãi không?

Xin chia xẻ với nỗi buồn của bạn và mong bạn vượt qua được những khó khăn của mình.

Thân mến,
LazyKnight

Gui "Nguoi dang dau kho lam y"

Người đang đau khổ lắm ý
Toà nhà KĐ


Trong cuộc đời của tôi có một niềm vui lớn là được làm việc tại công ty chúng ta và có nhiều đồng nghiệp quý mến. Tuy nhiên, tôi đang có một điều băn khoăn là mọi nguời thường gọi tôi bằng cái tên "mụ phù thủy cưỡi chổi". Nghe có vẻ độc ác quá mà tôi thì lại rất tốt bụng, ăn gì cũng thấy ngon.Mr Lazy Knight ơi, giúp tôi với!

Thôi bạn đừng đau khổ quá. Bạn được nhiều đồng nghiệp quý mến thì khi người ta gọi bạn dù bằng bất cứ cái tên nào, hẳn đều có một nụ cười trừu mến đi cùng. Bạn không nhận ra ư? Dù nụ cười ấy, trong lúc vội vàng đồng nghiệp bạn không kịp cho bạn thấy, bạn vẫn có thể gặp trong ánh mắt, trong giọng nói, và chắc chắn là trong lòng của bạn mình.

Hỡi các bạn đồng nghiệp, hãy tìm trong trí nhớ của mình, hãy tìm trong những cái biệt hiệu mà các bạn hay dùng, xóa giùm tôi chữ "phù thủy cưỡi chổi" đi nhé. Bạn chúng ta không thích biệt hiệu ấy đâu, cho dù là nó độc đáo.

Khi viết những dòng này, tôi mường tượng đến hình ảnh của một đồng nghiệp dễ thương của tôi, và tôi muốn nói rằng: Đừng buồn, bạn thân mến, chúng tôi yêu bạn!

Gui Hoa hong vang

Hoa hồng vàng
Toà nhà KĐ

Do bản tính nhút nhát nên tôi thường không dám bày tỏ suy nghĩ, băn khoăn của mình. Tôi rất thích mục này nhưng phải đợi mấy người đi trước thì mới dám hỏi.

Tôi rất thích câu trả lời của Mr.LKN. Nhất là câu trả lời cho bạn Hoàng Lan. Cảm ơn những giá trị tinh thần mà Mr.LKN đem lại cho chúng tôi.



Mặc dù giáp trụ đầy người nhưng thú thực LKn tôi vẫn cần và sung sướng với những lời động viên như những lời cuả bạn đấy. Cảm ơn bạn. Tiếc là forum của chúng ta chưa có emoticons, nếu có tôi sẽ gửi tới bạn thật nhiều nụ cười (từ bên trong mũ sắt) và hoa :D