Cửu vạn ngoan
Bố mẹ và con, cái gì chảy ngầm bên dưới những câu chuyện hàng ngày? Còn nhớ một nhà dân tộc học từng nói với tôi: Tình cảm của con đối với bố và mẹ chẳng giống nhau. Khi bố mất đi, con chống gậy trúc. Khi mẹ mất đi, con chống gậy vông. Trúc có đốt có khúc. Vông một mạch nhớ thương. Con có thể thích bố nhưng mẹ thì dễ được con yêu? Yêu thương dấu trong lòng đã đành, nhưng lòng muốn được con yêu thì người bố đương nhiên cho là chuyện riêng của mình. Một anh bạn nói với tôi: "Mình là cửu vạn ấy mà...". Rồi anh lại nói thêm: "Nhưng các bà ấy biết lắm đấy..." Ừ, nếu bạn là một cửu vạn "ngoan" thì chắc chắn bạn sẽ được đền bù. Ít nhất thì đó là điều mà tôi và anh bạn tôi đã nhận được. Nào sông nào biển anh muốn đi hết cho thoả chí, nhưng có một dòng sông anh cứ muốn ở lại, muốn có mãi bên anh. Tình yêu của tuổi trẻ cuồng nhiệt trong sự chinh phục, phấp phỏng như đi tìm vàng. Nhưng cái cần tìm lại là một dòng sông chảy mãi trong tương lai. Yêu và được yêu, bao nhiêu mới là đủ?
0 Comments:
Post a Comment
<< Home